[mì]
〈形〉
(形声。本义:安静) 同本义(指环境的安静,没有动荡,没有骚扰)
谧,静语也,一曰无声也。——《说文》
其化清谧。——《素问·气交变大论》。注:“谧,静也。”
其政谧。——《五常正大论》。注:“谧,静也。”
海表谧然。——《三国志·东夷传》
四海谧然,宇内晏清。——《魏书·于栗忠传》
内外寂谧。——《汉武帝内传》
又如:谧然(平静的样子);谧宁(宁静);谧尔(安静的样子);谧谧(沉寂的样子)
[mì]
[mì]
[mì]
静谧 [jìng mì]
安谧 [ān mì]
宁谧 [níng mì]
谧静 [mì jìng]
旷谧 [kuàng mì]
谧然 [mì rán]
谧谧 [mì mì]
敉谧 [mǐ mì]
寂谧 [jì mì]
谧尔 [mì ěr]
澄谧 [chéng mì]
谧如 [mì rú]
谧宁 [mì níng]
恬谧 [tián mì]
沈谧 [shěn mì]
谧稳 [mì wěn]
宥谧 [yòu mì]
冲谧 [chōng mì]
谧安 [mì ān]
清谧 [qīng mì]
谧息 [mì xī]
冥谧 [míng mì]