[cī]
〈动〉
[口]∶申斥,斥责
呲,苛也。——《说文》
呲其所不为者也。——《庄子·列御寇》
又如:挨了一顿呲
〈方〉∶决裂 。
如:他俩早弄呲了
另见 zī“龇”
[zī]
1. 呲 [cī]
〈动〉
[口]∶申斥,斥责
呲,苛也。——《说文》
呲其所不为者也。——《庄子·列御寇》
又如:挨了一顿呲
〈方〉∶决裂 。
如:他俩早弄呲了
另见 zī“龇”
[cī]
[zī]
[cī]
[zī]
[cī]
呲必 [cī bì]
呲呲 [cī cī]
呲铁 [cī tiě]
呲打 [cī dá]
呲人 [cī rén]
呲溜 [cī liū]
挨呲儿 [ái cī ér]
呲篓子 [cī lǒu zi]
白不呲咧 [bái bu cī liē]
[zī]
呲牙 [zī yá]
口呲牙硬 [kǒu zī yá yìng]