[tān]
〈动〉
水冲岸塌;引申为倒塌 。
如:坍江(江水泛滥淹没田地);坍塌(倒塌)
引申指衰颓,凋敝
过惯了好日子,一朝坍下来,真受苦。——丁玲《母亲》
[tān]
[tān]
[tān]
坍塌 [tān tā]
坍陷 [tān xiàn]
倒坍 [dǎo tān]
坍方 [tān fāng]
坍弛 [tān chí]
坍毁 [tān huǐ]
坍台 [tān tái]
崩坍 [bēng tān]
坍圮 [tān pǐ]
坍江 [tān jiāng]
坍缩星 [tān suō xīng]
天坍地陷 [tiān tān dì xiàn]
鼻坍嘴歪 [bí tān zuǐ wāi]
天崩地坍 [tiān bēng dì tān]