[chāng]
〈形〉
(形声。从犬,昌声。本义:猖狂) 同本义 。
如:猖猾(猖狂狡猾);猖肆(猖狂放肆)
〈名〉
猖狂的人
苏枯弱强,龈其奸猖。——唐· 韩愈《曹成王碑》
[chāng]
[chāng]
[chāng]
猖獗 [chāng jué]
猖狂 [chāng kuáng]
猖亡 [chāng wáng]
猖披 [chāng pī]
猖勃 [chāng bó]
奸猖 [jiān chāng]
猖悖 [chāng bèi]
披猖 [pī chāng]
猖肆 [chāng sì]
猖蹶 [chāng jué]
猖猾 [chāng huá]
猖炽 [chāng chì]
猖洋 [chāng yáng]
猖蹷 [chāng jué]
狓猖 [pī chāng]
五猖会 [wǔ chāng huì]
猖猖狂狂 [chāng chāng kuáng kuáng]
矢口猖言 [shǐ kǒu chāng yán]