[hōng]
〈动〉
(形声。从死,瞢( méng)省声。本义:古代称诸侯之死。后世有封爵的大官之死也称薨)
同本义
薨,死也。——《尔雅》
鲁文公薨,而东门遂镣适立庶。——《左传·昭公三十二年》
昭王薨。——《史记·魏公子列传》
又如:薨落(死的意思。通常指诸侯之死);薨奄(指王侯死亡);薨殁(指王侯死亡);薨殂(指王侯之死);薨背(犹薨殂);薨逝(犹薨殂);薨谢(薨殂)
杀害
闭太后于后宫,薨怿于下省。——北魏· 杨衒之《洛阳伽蓝记》
[象]:嘈杂声 。
如:薨薨(众虫齐飞声;填土声、雷声、水声、鼓声等);薨然(形容人声嘈杂)
[hōng]
[hōng]
[hōng]
薨世 [hōng shì]
薨谢 [hōng xiè]
薨背 [hōng bèi]
薨落 [hōng luò]
薨殂 [hōng cú]
驾薨 [jià hōng]
崩薨 [bēng hōng]
贲薨 [bēn hōng]
早薨 [zǎo hōng]
薨薨 [hōng hōng]
薨陨 [hōng yǔn]
薨然 [hōng rán]
薨殁 [hōng mò]
薨殒 [hōng yǔn]
薨逝 [hōng shì]
蚤薨 [zǎo hōng]
薨奄 [hōng yǎn]
薨夭 [hōng yāo]
幽薨 [yōu hōng]
虫薨同梦 [chóng hōng tóng mèng]