[hàn]
〈动〉
(形声。从手,感声。本义:摇动;动摇) 同本义
撼,动也。——《广雅》
蚍蜉撼大树,可笑不自量。——韩愈《调张籍》
撼山易,撼岳家军难。——《宋史·岳飞传》
又如:撼落(摇落);撼摇(摇动,动摇);撼顿(摇动,颠踬)
[hàn]
[hàn]
[hàn]
震撼 [zhèn hàn]
撼动 [hàn dòng]
摇撼 [yáo hàn]
撼摇 [hàn yáo]
撼达 [hàn dá]
动撼 [dòng hàn]
撼落 [hàn luò]
撼膝 [hàn xī]
顿撼 [dùn hàn]
振撼 [zhèn hàn]
撼雷 [hàn léi]
撼顿 [hàn dùn]
摆撼 [bǎi hàn]
撼撞 [hàn zhuàng]
蚍蜉撼树 [pí fú hàn shù]
震天撼地 [zhèn tiān hàn dì]
撼天震地 [hàn tiān zhèn dì]
拔树撼山 [bá shù hàn shān]
[hàn]
摇 [yáo]
摇摆;使物体来回地动:动~。~晃。~手。~铃。~橹。~头晃脑。