[hàn]
〈动〉
(古字作“扞”,后作“捍”。形声。从手,旱声。本义:抵御;保卫)同本义
扞,以手扞,又卫也。——《广韵》
亲帅扞之。——《左传·文公六年》
此公侯之所以扞城其民也。——《左传·成公十二年》
而设以国为王扞秦。——《战国策·西周策》
若手足之扞头目。——《汉书·刑法志》
能扞大患则祀之。——《礼记·祭法》
守一城,捍天下。——韩愈《张中函传后叙》
又如:捍塞(防堵,阻塞);捍难(抵御外侮);捍遏(以武力阻隔);捍城(护卫城池);捍救(捍卫;救援);捍护(防卫;护卫);捍屏(捍蔽。屏藩)
〈名〉
古代射者左臂所著的皮制袖套 。
如:铠捍(铠甲与皮袖套)
〈形〉
通“悍”。勇猛;强悍
彼近吾死而我不听,我则悍矣,彼何罪焉!——《庄子·大宗师》
无衔橛而御捍马也。——《盐铁论·刑德》
又如:捍马(凶悍的烈马)“扞”
另见 hàn
[hàn]
[hàn]
[hàn]
捍卫 [hàn wèi]
捍护 [hàn hù]
捍牌 [hàn pái]
屏捍 [píng hàn]
捍塞 [hàn sāi]
对捍 [duì hàn]
蔽捍 [bì hàn]
捍制 [hàn zhì]
御捍 [yù hàn]
厌捍 [yàn hàn]
丸捍 [wán hàn]
射捍 [shè hàn]
逆捍 [nì hàn]
捍圉 [hàn yǔ]
守捍 [shǒu hàn]
藩捍 [fān hàn]
距捍 [jù hàn]
避捍 [bì hàn]
捍隔 [hàn gé]
捍御 [hàn yù]
捍衞 [hàn wèi]
边捍 [biān hàn]
镇捍 [zhèn hàn]
招捍 [zhāo hàn]
捍蔽 [hàn bì]
捍拒 [hàn jù]
捍拨 [hàn bō]
捍救 [hàn jiù]
险捍 [xiǎn hàn]
迎捍 [yíng hàn]
批捍 [pī hàn]
拟捍 [nǐ hàn]
蕃捍 [fān hàn]
捍马 [hàn mǎ]
捍屏 [hàn píng]
戎捍 [róng hàn]
锋捍 [fēng hàn]
防捍 [fáng hàn]
堤捍 [dī hàn]
捍棒 [hàn bàng]