查询
释义字典释义:
僮

[ tóng ] [ zhuàng ]

部首:亻 笔画:14 繁体:僮 五笔:WUJF 五行:金
笔顺:                𠃍           
名称: 横折
田字格:
僮
僮
僮
僮
僮
僮
僮
僮
僮
僮
僮
僮
僮
僮
  • [tóng]

    • 1.旧指未成年的仆人:书~。

    • 2.古又同“童”。

  • [zhuàng]

    • 中国少数民族“壮族”的“壮”原作“僮”。

  • [tóng]

    • 〈名〉

    • (形声。从人,童声。本义:未成年的人)

    • 同本义

    • 僮,未冠也。——《说文》。按:“十九以下,八岁以上也。”

    • 僮子备官,而未之闻邪。——《国语·鲁语》

    • 为两郎僮。——唐· 柳宗元《童区寄传》

    • 孰若为一郎僮耶。

    • 与其杀是僮。

    • 不当为僮。

    • 又如:僮子(童子。指未成年的人);僮女(童女,少女);僮男(童男,少年);僮儿(男孩);僮谣(即童谣)

    • 奴婢

    • 而卓王孙家僮数百人。——《史记·司马相如传》

    • 今民卖僮者。——《汉书·贾谊传》

    • 又如:僮使(奴婢);僮奴(奴仆);僮史(仆隶);僮役(仆役);僮牧(犹僮仆);僮指(称僮仆,奴婢);僮客(奴仆);僮娃(指童婢)

    • 〈形〉

    • 无知

    • 僮昏不可使谋。——《国语·晋语》

    • 又如:僮昏(昏愦无知。亦指昏愦无知的人);僮蒙(昏昧不明事理)

    • 低贱 。

    • 如:僮妇(泛称平民妇女);僮夫(犹言匹夫。指平民男子);僮讼(指民事诉讼)

  • [zhuàng]

    • 〈名〉

    • 中国少数民族壮族的“壮”的原字,1965年改“僮”为“壮”

    • 另见 tóng

[tóng]
  • 书僮 [shū tóng]

  • 僮妇 [tóng fù]

  • 官僮 [guān tóng]

  • 驺僮 [zōu tóng]

  • 僮竖 [tóng shù]

  • 蛮僮 [mán tóng]

  • 僮使 [tóng shǐ]

  • 鳞僮 [lín tóng]

  • 球僮 [qiú tóng]

  • 僮僮 [tóng tóng]

  • 僮昏 [tóng hūn]

  • 僮然 [tóng rán]

  • 仆僮 [pú tóng]

  • 僮隶 [tóng lì]

  • 僮役 [tóng yì]

  • 笼僮 [lóng tóng]

  • 嬖僮 [bì tóng]

  • 学僮 [xué tóng]

  • 隶僮 [lì tóng]

  • 僮男 [tóng nán]

  • 课僮 [kè tóng]

  • 僮娃 [tóng wá]

  • 僮锦 [tóng jǐn]

  • 狡僮 [jiǎo tóng]

  • 奚僮 [xī tóng]

  • 结僮 [jié tóng]

  • 干僮 [gàn tóng]

  • 孱僮 [chán tóng]

  • 仙僮 [xiān tóng]

  • 僮谣 [tóng yáo]

  • 道僮 [dào tóng]

  • 挽僮 [wǎn tóng]

  • 僮牧 [tóng mù]

  • 僮仆 [tóng pú]

  • 县僮 [xiàn tóng]

  • 馆僮 [guǎn tóng]

  • 侲僮 [zhèn tóng]

  • 僮謡 [tóng yáo]

  • 僮讼 [tóng sòng]

  • 僮部 [tóng bù]

[zhuàng]
  • 僮族 [zhuàng zú]