[gēng]
〈名〉
(会意。从羔,从美。古人的主要肉食是羊肉,所以用“羔”“美”会意,表示肉的味道鲜美。用肉或菜调和五味做成的带汁的食物。《说文》:“五味和羹。”按:上古的“羹”,一般是指带汁的肉,而不是汤。“羹”表示汤的意思,是中古以后的事情)
调和五味的汤
一箪食,一豆羹,得之则生,弗得则死。——《孟子·告子上》
(颖考叔)对曰:“小人有母,皆尝小人之食矣,未尝君之羹,请以遗之。”——《左传·隐公元年》
煮熟带汁的蔬菜也叫羹
藜藿之羹。——《韩非子·五蠹》
又如:菜羹(煮熟的菜,加上米屑,古代贫者所食);羹食(羹汤和饭);羹粥(菜羹和稀饭);羹藜(煮野菜羹。泛指饮食粗劣)
汤
[gēng]
[gēng]
[gēng]
羹汤 [gēng tāng]
蛋羹 [dàn gēng]
调羹 [tiáo gēng]
羊羹 [yáng gēng]
肉羹 [ròu gēng]
羹匙 [gēng chí]
蛇羹 [shé gēng]
瓢羹 [piáo gēng]
羹藿 [gēng huò]
芼羹 [mào gēng]
沸羹 [fèi gēng]
饭羹 [fàn gēng]
嚃羹 [tà gēng]
鲊羹 [zhǎ gēng]
枭羹 [xiāo gēng]
藜羹 [lí gēng]
羹藜 [gēng lí]
羹粥 [gēng zhōu]
吴羹 [wú gēng]
戛羹 [jiá gēng]
瓠羹 [hù gēng]
脯羹 [fǔ gēng]
蒓羹 [chún gēng]
卯羹 [mǎo gēng]
蜩羹 [tiáo gēng]
瓮羹 [wèng gēng]
羹沸 [gēng fèi]
匙羹 [chí gēng]
谄羹 [chǎn gēng]
热羹 [rè gēng]
羹元 [gēng yuán]
豺羹 [chái gēng]
鲍羹 [bào gēng]
羹食 [gēng shí]
年羹 [nián gēng]
羹献 [gēng xiàn]
佩羹 [pèi gēng]
啜羹 [chuò gēng]
羹梅 [gēng méi]
榆羹 [yú gēng]