[jiōng]
〈名〉
(形声。从土,冋( jiǒng)声。本义:都邑的远郊) 同本义
邑外谓之郊,郊外谓之牧,牧外谓之野,野外谓之林,林外谓之坰。象远界也。——《说文》
在坰之野。——《诗·鲁颂·坰》。传:“远野也。”
出行经坰外。——《列子·黄帝》
[jiōng]
[jiōng]
[jiōng]
遐坰 [xiá jiōng]
林坰 [lín jiōng]
近坰 [jìn jiōng]
寒坰 [hán jiōng]
郊坰 [jiāo jiōng]
坰野 [jiōng yě]
坰外 [jiōng wài]
野坰 [yě jiōng]
神坰 [shén jiōng]
东坰 [dōng jiōng]
隰坰 [xí jiōng]
修坰 [xiū jiōng]
坰林 [jiōng lín]
坰牧 [jiōng mù]
岩坰 [yán jiōng]
禁坰 [jìn jiōng]
远坰 [yuǎn jiōng]
大坰之惭 [dà jiōng zhī cán]