[qiàn]
〈名〉
(形声。从人,青声。本义:古代男子的美称) 同本义
倩,人字也。从人,青声。汉有东方曼倩, 萧长倩。——《说文》
倩,士之美称。——《汉书·朱邑传》注
昔陈平虽贤,须 魏倩而后进。——《汉书·朱邑传》
〈形〉
含笑的样子
巧笑倩兮。——《诗·卫风·硕人》
又如:倩笑(女子美好的笑声或笑容);倩倩(笑容);倩语(女子娇好的语声)
泛指姿容美好
披颜争倩倩,逸足竞骎骎。——杜甫《风疾舟中伏枕书怀诗》
如倩女之靧面。——明· 袁宏道《满井游记》
又如:倩倩(美好的样子);倩巧(艳丽纤巧);倩服(华丽的服装);倩俊(俊美);倩女(美丽的少女)
疾速 。
另见 qìng
[qiàn]
[qiàn]
[qiàn]
倩女 [qiàn nǚ]
倩影 [qiàn yǐng]
倩装 [qiàn zhuāng]
借倩 [jiè qiàn]
僦倩 [jiù qiàn]
倩魂 [qiàn hún]
诸倩 [zhū qiàn]
娟倩 [juān qiàn]
轻倩 [qīng qiàn]
倩巧 [qiàn qiǎo]
代倩 [dài qiàn]
倩俏 [qiàn qiào]
央倩 [yāng qiàn]
倩盼 [qiàn pàn]
倩代 [qiàn dài]
倩枪 [qiàn qiāng]
倩丽 [qiàn lì]
假倩 [jiǎ qiàn]
倩善 [qiàn shàn]
葱倩 [cōng qiàn]
倩俊 [qiàn jùn]
倩秀 [qiàn xiù]
佳倩 [jiā qiàn]
倩雇 [qiàn gù]
奉倩 [fèng qiàn]
倩笔 [qiàn bǐ]
倩服 [qiàn fú]
倩浰 [qiàn liàn]
倩朗 [qiàn lǎng]
倩语 [qiàn yǔ]
倩娘 [qiàn niáng]
倩娇 [qiàn jiāo]
娇倩 [jiāo qiàn]
雇倩 [gù qiàn]
顾倩 [gù qiàn]
倩妆 [qiàn zhuāng]
盼倩 [pàn qiàn]
倩笑 [qiàn xiào]
丰倩 [fēng qiàn]
刘倩伶 [liú qiàn líng]