[hōng]
〈动〉
(形声。从火,共声。本义:烧,焚烧)
同本义
烘,燎也。——《尔雅·释言》
卬烘于歁。——《诗·小雅·白华》
又如:烘眼(角膜炎之类的眼病,俗称“红眼”);烘焰(光焰);烘腾腾(火旺盛貌)
烤干;烤热 。
如:烘火(烤火,向火取暖);烘咖啡豆;烘衣服;烘鸡
衬托;渲染 。
如:烘晕(烘托)
映照 。
如:烘明(通明);烘霁(霁光映照);烘晴(阳光映照晴空);烘影(映照成影)
用同“哄”。人同时发出声音 。
如:烘堂(众人同时大笑);烘然(喧闹貌)
[hōng]
[hōng]
[hōng]
烘焙 [hōng bèi]
烘干 [hōng gān]
烘烤 [hōng kǎo]
烘托 [hōng tuō]
烘烘 [hōng hōng]
烘箱 [hōng xiāng]
烘炉 [hōng lú]
烘笼 [hōng lóng]
烘染 [hōng rǎn]
冬烘 [dōng hōng]
烘篮 [hōng lán]
烘烔 [hōng tóng]
烘影 [hōng yǐng]
暖烘 [nuǎn hōng]
烘火 [hōng huǒ]
烘焰 [hōng yàn]
烘然 [hōng rán]
烘煁 [hōng chén]
烘柿 [hōng shì]
烘堂 [hōng táng]
烘的 [hōng de]
熏烘 [xūn hōng]
燎烘 [liáo hōng]
烘衬 [hōng chèn]
烘晕 [hōng yūn]
东烘 [dōng hōng]
烘霁 [hōng jì]
烘明 [hōng míng]
烘晴 [hōng qíng]
焙烘 [bèi hōng]
烘帘 [hōng lián]
超烘 [chāo hōng]
烘腾腾 [hōng téng téng]
乾烘茶 [qián hōng chá]
烘云托月 [hōng yún tuō yuè]
烘房干燥 [hōng fáng gān zào]
肉末烘蛋 [ròu mò hōng dàn]