[guǎng]
〈形〉
(形声。从犬,广声。本义:犬凶恶,凶猛)
同本义
犷,犬犷犷不可附也。——《说文》
犷彼淮夷。——《韩诗·泮水》
犷犷亡秦。——《汉书》
犷,猛也。——《后汉书·光武纪》注
犷,恶也。——《汉书·段颎传》注
又如:犷兽(凶猛的野兽);犷狉(凶猛野蛮);犷恶(凶猛,凶恶);犷戾(凶暴而乖张);犷狠(横暴凶狠);犷暴(凶暴);犷犷(凶暴;凶恶)
粗野
且临守偏海,政移犷俗。——《后汉书·祭肜传》
又如:犷语(粗野的语言);犷卤(粗野愚钝);犷顽(粗野不驯);犷锐(粗野好斗)
强悍,强壮凶悍
年十五,犷悍无赖,犯法当死,变姓柳,之盱眙市中为人说书。——清· 黄宗羲《柳敬亭传》
又如:犷野(强悍野蛮);犷横(凶悍蛮横);犷俗(犷悍的习俗);犷敌(强敌)
[guǎng]
[guǎng]
[guǎng]
粗犷 [cū guǎng]
撨犷 [xiāo guǎng]
犷烈 [guǎng liè]
残犷 [cán guǎng]
石犷 [shí guǎng]
犷盛 [guǎng shèng]
悍犷 [hàn guǎng]
犷野 [guǎng yě]
犷兽 [guǎng shòu]
犷卤 [guǎng lǔ]
骁犷 [xiāo guǎng]
犷族 [guǎng zú]
暴犷 [bào guǎng]
犷骑 [guǎng qí]
犷厉 [guǎng lì]
犷骜 [guǎng ào]
犷顽 [guǎng wán]
犷勇 [guǎng yǒng]
犷狠 [guǎng hěn]
顽犷 [wán guǎng]
犷戾 [guǎng lì]
愚犷 [yú guǎng]
犷俗 [guǎng sú]
凶犷 [xiōng guǎng]
刚犷 [gāng guǎng]
生犷 [shēng guǎng]
犷敌 [guǎng dí]
犷暴 [guǎng bào]
犷锐 [guǎng ruì]
枯犷 [kū guǎng]
犷横 [guǎng héng]
犷悍 [guǎng hàn]
疏犷 [shū guǎng]
麤犷 [cū guǎng]
犷犷 [guǎng guǎng]
豪犷 [háo guǎng]
蛮犷 [mán guǎng]
犷健 [guǎng jiàn]
狙犷 [jū guǎng]
犷狉 [guǎng pī]