[kěn]
〈动〉
(形声。从口,肯声。本义:用牙齿剥食坚硬的东西)
同本义 。
如:啃骨头;啃老玉米
比喻刻苦钻研 。
如:啃书本
同“坑”。坑,害
我的大太爷?那真啃死小人了!——《官场现形记》
〈象〉
咳嗽声
这不是小事,的确该三思而后行。…啃,啃…依我愚见,…啃,啃…暂时压一下,莫忙交到会上。——李劼人《大波》
“龈”
另见 yín
[kěn]
[kěn]
[kěn]
啃食 [kěn shí]
啃骨头 [kěn gǔ tou]
啃青 [kěn qīng]
啃老族 [kěn lǎo zú]
啃春 [kěn chūn]
啃声 [kěn shēng]
啮啃 [niè kěn]
啃秋 [kěn qiū]
啃嚼 [kěn jiáo]
啃啮 [kěn niè]
啃噬 [kěn shì]
啃税 [kěn shuì]
啃气 [kěn qì]
嘴啃泥 [zuǐ kěn ní]
啃困族 [kěn kùn zú]
啃嫩族 [kěn nèn zú]
没牙啃 [méi yá kěn]
啃啃哧哧 [kěn kěn chī chī]
倒啃甘蔗 [dǎo kěn gān zhe]