[chuāi gǔ tīng shēng]
[chuāi gǔ tīng shēng]
[chuāi gǔ tīng shēng]
因吾书而考见今韵之由来,不至揣骨听声,自生妄见。 ◎清·纪昀《后序》
- 揣骨听声
- 声势浩大
- 大禹治水
- 水土不服
- 服服贴贴
原指旧时相法的一种。不相其面,而摸其骨骼,听其语声,以判贵贱。后用以比喻牵强附会,妄加评判。
[chuāi gǔ tīng shēng]
[chuāi gǔ tīng shēng]
因吾书而考见今韵之由来,不至揣骨听声,自生妄见。 ◎清·纪昀《后序》